Thứ Năm, 20 tháng 9, 2012

Tiếng gọi từ lòng đất


Nhật ký Thế hệ Hồ Chí Minh (Tiếp theo)

- Ngày 8-8-1966: Có người ở C2 xuống Dĩ An, CT (anh Lý) cho biết anh H.Thu bị thương nặng (cách đây 2 tháng) suýt chết. Được tin này, M. lo lắng thương xót cho anh, cả chị nữa. Anh ấy đau vì vết thương hành, còn chị ấy đau vì nhìn vết thương sự mỏi mệt của chồng. Thảo nào M. đã trách và cũng không biết vì sao thư từ lại vắng bặt. M đã thông cảm và cũng xúc động nhiều. Không biết rồi đây M. còn có gặp lại anh, chị ấy hay không, có thể là không? Vì sức khỏe anh ấy đã kém đi, có thể sẽ chuyển công tác khác. Do tình cảm sâu nặng, M. rất không muốn tương lai bị xa cách.

Mong anh chóng lành vết thương để trở lại công tác.

Chị bớt đau khổ để luôn vui tươi như độ trước, làm tốt nhiệm vụ Đảng giao.

M. sẽ luôn xứng đáng là người đồng chí, là đứa em của anh chị, sẽ tranh thủ biên thư thăm anh chị.

- Ngày 9, 10, 11-8-1966: Mấy ngày qua, M. cùng cô Bảy, chị Hải đi A.H – C.Lưu – về A. Mặc dù bị bệnh rất mệt nhưng vẫn quyết tâm đi. Bệnh hoạn, đây là một khó khăn mà M. đã vượt qua (vì lợi ích cách mạng). Kể ra cũng vất vả về ăn ở, nhưng vô cùng phấn khởi vì sự đối xử của các đồng chí ở đây, nhất là đồng chí Thu. Tình cảm chan chứa làm sao, M. ghi nhớ mãi mãi chuyến đi "lịch sử" này.

Khi về đến A, có một điều làm M. phải suy nghĩ mãi, tư tưởng thấy khó chịu làm sao, đôi lúc M. muốn trở về T.H ngay.

Cũng qua lần đi này M. mới hiểu thêm tình đồng chí, tình bạn và có sự thương mến, gắn bó đậm đà hơn. Chị Hà ơi! M. đã thông cảm và hiểu chị nhiều hơn rồi đấy! Thương mến chị lắm mà!…

Sống ở đơn vị mới, ban đầu M. không được vui lắm vì mọi việc đều mới mẻ. Do đó bản thân cần tự trui rèn nghiêm khắc với bản thân, vị tha với đồng chí. Có tiến bộ hay không là do M. tự quyết định, viện trợ là cần chứ không là chủ yếu.

Bước đường công tác dĩ nhiên sẽ có muôn vàn khó khăn. Hãy quyết tâm kiên trì, dũng cảm để vượt qua, để hoàn thành tốt đẹp nhiệm vụ của mình.

Làm tốt công tác, tiến bộ hay không, nói chung đó là những vấn đề M. phải suy nghĩ, phải là một đảng viên ưu tú của Đảng, một người thanh niên cộng sản thật sự đúng với tên gọi của nó.

- Ngày 5-9-1966: Hôm nay sinh hoạt tổ Đảng PN, đây là lần thứ 3 M. đã được sinh hoạt trong chi bộ mới. Qua buổi họp lần này, M. đã lớn thêm về tư tưởng, có sự hiểu biết hơn về vấn đề nguyên tắc, phân tích được giữa nguyên tắc và tình cảm, không có sự lẫn lộn nữa. Vấn đề giới thiệu, giúp đỡ quần chúng, M. có kinh nghiệm hơn, có tiến bộ hơn.

Về phần M. cần phát huy tích cực những ưu điểm, nhất là tinh thần trách nhiệm trong công tác, chuyên môn.

Trong cơ quan, có những vấn đề cần khắc phục nhanh:

- Vấn đề tình cảm, thư từ.

- Tác phong quân sự hóa, đồ đạc cần gọn gàng. Làm thế nào cho quen để khi công tác bất cứ ở chiến trường nào có tính nhanh nhẹn, gọn gàng.

- Chú ý vấn đề nói năng, góp ý đồng chí, thái độ còn cộc cằn, đôi lúc còn nóng nảy với đồng chí, làm đồng chí hiểu lầm.

- Cảnh giác cao độ khi nghe dư luận, tình cảm địa phương, địa phương chủ nghĩa. Lúc công tác học tập, phải làm thế nào để đánh giá được vấn đề.

- Chú ý nói năng đối xử đối với đồng chí, nhất là đối với các đồng chí lãnh đạo.

Phương hướng tiến lên:

Phát huy đúng mức ưu điểm, khắc phục kịp thời nhanh chóng những khuyết điểm. Những góp ý của đồng chí có thì khắc phục, không có thì rút kinh nghiệm. Những góp ý giúp đỡ là thang thuốc bổ, uống vào khỏe mạnh, phải hiểu như vậy!

- Ngày 9, 10, 11, 12-9-1966: Mấy ngày nay sau khi được thư người anh (Quang), M. có mừng nhưng rồi lại cũng nghĩ nhiều đến gia đình. Nghĩ và nhớ, phải nói như vậy.

Sẽ tranh thủ biên thư để nhờ nó giải quyết. Khi có anh M. về công tác ở đấy, đồng thời thư cho anh hay để hai bên đều có sự chuẩn bị chu đáo.

Chắc chắn M. sẽ được gặp anh trong thời gian tới đây.

- Ngày 13-9-1966: Được thư của người anh ruột thịt M. mừng biết bao! Đọc đi đọc lại mấy lần vẫn muốn đọc mãi. Qua những lời khuyên lơn, dặn dò, M. cố khắc ghi mãi mãi trong lòng. "Tình – lý" phải sòng phẳng cả hai, "đặt tập thể trước, cá nhân sau". M. cần chú ý hơn những điểm này.

M. đã bị vấp phải trong vấn đề này rồi đây. Không thể để tình cảm thắng lý trí được dù chỉ biểu hiện một hành động, cử chỉ nhỏ thôi. Hãy khắc phục đi nhé. Nếu không sẽ phiền phức cho tư tưởng lắm đấy!          

Anh ơi! Em sẽ cố gắng trui rèn bản thân nhiều hơn nữa để xứng đáng là đứa em gái của anh, đứa con yêu của ba má, một đảng viên ưu tú của Đảng. (Còn tiếp)

Q.H (ghi)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét